Khoảnh Khắc Thầy Trò 2019 – Ảnh Dự Thi Lớp 10A2

Khoảnh Khắc Thầy Trò 2019 – Ảnh Dự Thi Lớp 10A2

[vc_row][vc_column width=”1/1″][vc_column_text]Tên ảnh: 10A2 “bung lụa” cùng thầy Tân Đậu Phộng

Những ngày đầu gặp gỡ, 10A2 chỉ đơn thuần là hai mươi con người riêng biệt. Nhưng ngày qua ngày, nhờ những trò chơi, những chuyến đi mà hai mươi cá thể ấy dần trở nên một. Có những lúc, bức tường vô hình giữa thầy và trò gần như được phá vỡ, chúng tôi vui đùa, lăn xả cùng nhau, để giờ đây còn đọng lại trong chúng tôi là những khoảnh khắc rực rỡ với tiếng cười giòn tan.  [/vc_column_text][vc_empty_space height=”32px”][vc_single_image image=”17383″ border_color=”grey” img_link_large=”” img_link_target=”_self” img_size=”full”][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/1″][vc_column_text]

Tấm 2: 10A2 – Hai mươi tròn một.
Cuộc thi Khoảnh khắc thầy trò đến gần, lớp nào cũng xúng xính váy áo đến những địa điểm nên thơ để chụp cho mình những khoảnh khắc lung linh nhất cho cuộc thi. Còn chúng tôi thì ngồi đó, trầm ngâm. Cô giáo Chủ nhiệm của chúng tôi đã phải nhập viện suốt một tuần nay, chúng tôi chẳng còn tâm trạng mà hòa vào cái không khí sôi nổi ấy nữa. Nhiều người nói chúng tôi rằng “Sao không chụp với thầy thôi, không có cô cũng được mà”. Ừm, thiếu một người cũng được, nhưng tiếc là bức tranh 10A2 sẽ chẳng trọn vẹn nếu thiếu đi một mảnh ghép. Chỉ cần chúng tôi-20 mảnh ghép ở bên nhau, dù đó là lúc xấu xí hay xinh đẹp, bần cùng hay cao sang, thì đó chính là khoảnh khắc rực rỡ nhất. Và nhờ vào ý nghĩ đó, bức ảnh này đã được ra đời…

[/vc_column_text][vc_empty_space height=”32px”][vc_single_image image=”17462″ border_color=”grey” img_link_large=”” img_link_target=”_self” img_size=”full”][/vc_column][/vc_row][vc_row][vc_column width=”1/1″][vc_column_text]

Tấm 3: 10A2 – Chốn đong đầy yêu thương nơi phố thị chơi vơi…
Chúng tôi, hai mươi con người đến từ hai mươi nơi khác nhau trên mọi miền đất nước. Ai cũng xa nhà, lạc lõng nơi Sài Gòn hoa lệ. Đăng ảnh lê la hàng quán, check-in nơi sang chảnh thế đó, nhưng lòng chúng tôi vẫn trống trãi chờ đợi một tình thương đơn sơ dạt dào. Rồi định mệnh đã đưa chúng tôi về với mái nhà Việt Anh, ngồi lại với nhau dưới cái tên 10A2. Bốn tháng trôi qua với chúng tôi đủ chuyện buồn vui, như bản nhạc đẹp khi có nốt trầm, nốt bổng. Để rồi, chúng tôi nhận ra chúng tôi đã yêu thương nhau trong vô thức. Nhìn lại mỗi khoảnh khắc, mỗi thước phim, chúng tội nhận ra những điều chúng tôi trải qua cùng nhau đều xuất phát từ trái tim đong đầy tình cảm. Cuối cùng chúng tôi hiểu “À… Chốn yêu thương nơi phố thị phồn hoa của mình đây rồi!”

[/vc_column_text][vc_empty_space height=”32px”][vc_single_image image=”17463″ border_color=”grey” img_link_large=”” img_link_target=”_self” img_size=”full”][/vc_column][/vc_row]

Đánh Giá Bài Viết
DMCA.com Protection Status